❤️❤️❤️❤️
Vào một ngày mùa đông lạnh giá năm 2016, trời rét căm căm và lất phất vài giọt mưa nhỏ...
Trên con đường mòn ở một ngọn đồi đầy tuyết tỉnh Sapa. Tuấn đang đứng trên lớp tuyết trắng và nghĩ lại những gì đã qua trong 3 năm qua...
Sau khi học xong ba năm cấp ba Tuấn rời điện biên rồi trở về Thái Bình, Quê hương của bố mẹ, Sau khi nộp hồ sơ cho vài công ti thì Tuấn cũng được một công ti nhận vào làm với công việc là sản xuất giày dép.
Ngày đầu đi làm việc Tuấn đã đụng phải Mai, một cô gái xinh xắn nhưng cực kì đanh đá, Tuấn cực ghét cô ấy, từ cách đi đứng, khi cô ấy nói chuyện và mọi thứ về Mai thì Tuấn đều không ưa nổi.
Mai tuy đanh đá nhưng nhan sắc lại rất mặn mà, khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương, đôi mắt đẹp to tròn, Cái miệng chúm chím và làn da trắng trẻo, giọng nói lại có nét gì đó rất hay và cuốn hút người nghe dù mỗi câu nàng nói ra đều như châm chích, chọc quáy người khác...
❤️
Tuấn ngán ngẩm khi ở chỗ làm đã đụng phải Mai đanh đá rồi vậy mà chỗ Tuấn trọ lại còn một cô gái kênh kiệu nữa tên Linh, đã thế phòng Tuấn và phòng cô ta còn ngay sát nhau nữa. Tuấn thầm than trời sao số mình nhọ quá...
Ngày thứ hai đi làm Tuấn lại gặp Mai, trên mặt Tuấn lập tức nhăn lại.
"Lại gặp con này rồi! hừ!!" Tuấn nghĩ thầm rồi bước vào phòng thay đồ.
'Ghét của nào trời trao của đó' câu này quả thật không sai đi đâu được. Hôm nay Tuấn được quản lí điều đến bộ phận sản xuất đế giày vì bên đó thiếu người.
Vừa vào đến cửa Tuấn đã nghe thấy tiếng Mai buôn chuyện lảnh lót bên trong. "Định Mệnh ông trời nhá! tôi cay lắm rồi đấy, biết tôi ghét đũy Mai mà còn cho tôi sang đây, ông mà là đồ vật thì tôi lôi ra đập cho rồi nhá!!" Tuấn cay cú.
"Từ giờ cậu Tuấn đây sẽ làm ở khâu này, mọi người nhớ hỗ trợ nhau hoàn thành công việc nhá" Gã quản lí nói xong thì đi khỏi.
"Ối giời ơi! nhìn khỏe mạnh thế đằng ấy!!" Một cô gái nháy mắt với Tuấn.
"Chị hương ơi!! trai đẹp này!" Một cô gái khác nói to.
Riêng con Mai thì liếc tôi rồi cất giọng lanh lảnh "Chả biết khỏe mạnh thật không hay thuộc dạng yếu sinh lí! hí hí.." Cả đám đàn bà cười phá lên.
"Không làm việc hay sao mà nói nhiều thế mấy người kia?" Một thanh niên đang cặm cụi vẽ vẽ gì đó ngẩng mặt lên nói. Rồi cả đám đàn bà liếc hắn vài cái rồi làm việc tiếp.
Tuấn chả thèm nói gì lặng lẽ tiến đến vị trí được phân cho. "Cậu tên gì?" Một thanh niên tầm tuổi tôi hỏi.
"Tôi tên Tuấn!!" Tuấn đáp.
"Còn tôi tên Long, cậu trọ ở đâu?"
"Nhà trọ Thiên đình!"
"Tôi cũng trọ gần đó, tối về chung không?" Long hỏi. Tôi gật đầu.
Sống và làm việc trong môi trường mới Tuấn thấy xa lạ nhưng Tuấn cũng đã có một thằng bạn mới và nó cũng khá tốt.
Đến giờ trưa thì Tuấn xuống căn tin ăn cơm, dù khá đông người nhưng bàn trống thì vẫn còn nhiều nên Tuấn chọn một bàn cạnh cửa sổ và ngồi xuống.
Tuấn tia ánh mắt nhìn quanh rồi rút ra kết luận: Nơi này có nhiều gái có nhan sắc bình thường, gái càng đẹp thì càng lắm mồm, điển hình là con Mai!!
Gắp miếng thịt cho vào miệng nhai thì thằng Long bưng phần ăn của nó chạy đến. "Tao ngồi đây nhé!!" Nó nói rồi ngồi luôn, thế còn hỏi làm gì.
"Mới làm việc ở đây, mày thấy thế nào?" Long hỏi trong mồm vẫn nhai nhồm nhoàm như chết đói.
Tuấn trả lời "Thì cũng bình thường, mà mày làm lâu chưa?!"
"Cũng mới được một tháng, mà làm ở đấy mấy đứa con gái buôn chuyện đau cả đầu ra! ngày này qua ngày khác mà vẫn đéo buôn hết truyện tài thật!!"
"Mày kết ai chưa?" Tuấn hỏi.
"Tao thấy thích thích con Mai cơ mà mồm nó chua quá, đéo được câu nào ra hồn, mà mày yêu ai chưa?!!"
"Yêu làm quái gì cho mệt?" Tuấn thở dài.
"Yêu để chịch!!" Long nhăn nhở cười.
"Tao không có tư tưởng đó, tao muốn tình yêu chứ không phải tình dục!" Tuấn nhìn ra ngoài cửa sổ.
"Thôi đi Tuấn! tình yêu chỉ là cục cứt trôi sông, không có tình dục thì đéo con nào yêu mày mãi đâu, bây giờ con gái muốn đàn ông phải có tiền, phải đẹp trai và phải đáp ứng đủ sinh lí cho nó thì nó mới yêu, thế giới này không còn mấy đứa yêu thật lòng đâu!"
"Vậy tao đành đợi vậy, tao tin tình yêu đích thực nó vẫn tồn tại!!"
Nó lắc đầu rồi cười nhạt.
Ăn xong thì hai thằng rủ nhau đi uống cốc bia cho mát rồi về làm việc tiếp.
Vào một ngày mùa đông lạnh giá năm 2016, trời rét căm căm và lất phất vài giọt mưa nhỏ...
Trên con đường mòn ở một ngọn đồi đầy tuyết tỉnh Sapa. Tuấn đang đứng trên lớp tuyết trắng và nghĩ lại những gì đã qua trong 3 năm qua...
Sau khi học xong ba năm cấp ba Tuấn rời điện biên rồi trở về Thái Bình, Quê hương của bố mẹ, Sau khi nộp hồ sơ cho vài công ti thì Tuấn cũng được một công ti nhận vào làm với công việc là sản xuất giày dép.
Ngày đầu đi làm việc Tuấn đã đụng phải Mai, một cô gái xinh xắn nhưng cực kì đanh đá, Tuấn cực ghét cô ấy, từ cách đi đứng, khi cô ấy nói chuyện và mọi thứ về Mai thì Tuấn đều không ưa nổi.
Mai tuy đanh đá nhưng nhan sắc lại rất mặn mà, khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương, đôi mắt đẹp to tròn, Cái miệng chúm chím và làn da trắng trẻo, giọng nói lại có nét gì đó rất hay và cuốn hút người nghe dù mỗi câu nàng nói ra đều như châm chích, chọc quáy người khác...
❤️
Tuấn ngán ngẩm khi ở chỗ làm đã đụng phải Mai đanh đá rồi vậy mà chỗ Tuấn trọ lại còn một cô gái kênh kiệu nữa tên Linh, đã thế phòng Tuấn và phòng cô ta còn ngay sát nhau nữa. Tuấn thầm than trời sao số mình nhọ quá...
Ngày thứ hai đi làm Tuấn lại gặp Mai, trên mặt Tuấn lập tức nhăn lại.
"Lại gặp con này rồi! hừ!!" Tuấn nghĩ thầm rồi bước vào phòng thay đồ.
'Ghét của nào trời trao của đó' câu này quả thật không sai đi đâu được. Hôm nay Tuấn được quản lí điều đến bộ phận sản xuất đế giày vì bên đó thiếu người.
Vừa vào đến cửa Tuấn đã nghe thấy tiếng Mai buôn chuyện lảnh lót bên trong. "Định Mệnh ông trời nhá! tôi cay lắm rồi đấy, biết tôi ghét đũy Mai mà còn cho tôi sang đây, ông mà là đồ vật thì tôi lôi ra đập cho rồi nhá!!" Tuấn cay cú.
"Từ giờ cậu Tuấn đây sẽ làm ở khâu này, mọi người nhớ hỗ trợ nhau hoàn thành công việc nhá" Gã quản lí nói xong thì đi khỏi.
"Ối giời ơi! nhìn khỏe mạnh thế đằng ấy!!" Một cô gái nháy mắt với Tuấn.
"Chị hương ơi!! trai đẹp này!" Một cô gái khác nói to.
Riêng con Mai thì liếc tôi rồi cất giọng lanh lảnh "Chả biết khỏe mạnh thật không hay thuộc dạng yếu sinh lí! hí hí.." Cả đám đàn bà cười phá lên.
"Không làm việc hay sao mà nói nhiều thế mấy người kia?" Một thanh niên đang cặm cụi vẽ vẽ gì đó ngẩng mặt lên nói. Rồi cả đám đàn bà liếc hắn vài cái rồi làm việc tiếp.
Tuấn chả thèm nói gì lặng lẽ tiến đến vị trí được phân cho. "Cậu tên gì?" Một thanh niên tầm tuổi tôi hỏi.
"Tôi tên Tuấn!!" Tuấn đáp.
"Còn tôi tên Long, cậu trọ ở đâu?"
"Nhà trọ Thiên đình!"
"Tôi cũng trọ gần đó, tối về chung không?" Long hỏi. Tôi gật đầu.
Sống và làm việc trong môi trường mới Tuấn thấy xa lạ nhưng Tuấn cũng đã có một thằng bạn mới và nó cũng khá tốt.
Đến giờ trưa thì Tuấn xuống căn tin ăn cơm, dù khá đông người nhưng bàn trống thì vẫn còn nhiều nên Tuấn chọn một bàn cạnh cửa sổ và ngồi xuống.
Tuấn tia ánh mắt nhìn quanh rồi rút ra kết luận: Nơi này có nhiều gái có nhan sắc bình thường, gái càng đẹp thì càng lắm mồm, điển hình là con Mai!!
Gắp miếng thịt cho vào miệng nhai thì thằng Long bưng phần ăn của nó chạy đến. "Tao ngồi đây nhé!!" Nó nói rồi ngồi luôn, thế còn hỏi làm gì.
"Mới làm việc ở đây, mày thấy thế nào?" Long hỏi trong mồm vẫn nhai nhồm nhoàm như chết đói.
Tuấn trả lời "Thì cũng bình thường, mà mày làm lâu chưa?!"
"Cũng mới được một tháng, mà làm ở đấy mấy đứa con gái buôn chuyện đau cả đầu ra! ngày này qua ngày khác mà vẫn đéo buôn hết truyện tài thật!!"
"Mày kết ai chưa?" Tuấn hỏi.
"Tao thấy thích thích con Mai cơ mà mồm nó chua quá, đéo được câu nào ra hồn, mà mày yêu ai chưa?!!"
"Yêu làm quái gì cho mệt?" Tuấn thở dài.
"Yêu để chịch!!" Long nhăn nhở cười.
"Tao không có tư tưởng đó, tao muốn tình yêu chứ không phải tình dục!" Tuấn nhìn ra ngoài cửa sổ.
"Thôi đi Tuấn! tình yêu chỉ là cục cứt trôi sông, không có tình dục thì đéo con nào yêu mày mãi đâu, bây giờ con gái muốn đàn ông phải có tiền, phải đẹp trai và phải đáp ứng đủ sinh lí cho nó thì nó mới yêu, thế giới này không còn mấy đứa yêu thật lòng đâu!"
"Vậy tao đành đợi vậy, tao tin tình yêu đích thực nó vẫn tồn tại!!"
Nó lắc đầu rồi cười nhạt.
Ăn xong thì hai thằng rủ nhau đi uống cốc bia cho mát rồi về làm việc tiếp.